Ai biết sông Lam
Răng là trong, là đục?
Thì biết ở đời
Răng là nhục, là vinh?
Đò em lên thác xuống ghềnh,
Nước non là nghĩa là tình ai ơi!
Ai đi cách trở sơn khê,
Nhớ tô mì Quảng, tình quê mặn nồng.
Chẳng ăn cũng thiệt, chẳng chơi cũng hoài
Hỏi thăm ông Hường Hiệu có còn hay không?
Lối đi Lô Giản thẳng miền ra khơi
Thấy cô gái Huế thì đi không đành
Kim Bồng bán cải, Trà Nhiêu bán hành
Cho cờ vua Bình Định bay trên kinh thành
Tối về quạt mát cho anh ngồi rèn
Thì về Đồng Lũng đan giần với anh
Đường Cát Sơn mịn cát dễ đi
Sầu đâu chín rụng lan tràn khắp nơi
Ai về Hồng Lộc thì về
Ăn cơm cá Bàu Nậy
Uống nước chè Khe Yên
Đường vô xứ Nghệ quanh quanh,
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Quê ta mía ngọt Nam Đàn
Bùi khoai chợ Rộ, thơm cam Xã Đoài
Mưa từ Ba Dội mưa ra,
Mưa khắp thiên hạ, mưa qua Đồn Vàng.
Gió đưa quanh đưa về Hùng Nhĩ,
Bây giờ đây anh nghĩ làm sao?
Trận này rồng cá kết giao.