Nghị luận về ý kiến của Xuân Diệu trong cuốn Trò truyện với các bạn làm thơ trẻTrong cuốn Trò chuyện với các bạn làm thơ trẻ, thi sĩ Xuân Diệu đã khẳng định: “Sáng tác thơ là một việc do cá nhân thi sĩ làm, một thứ sản xuất đặc biệt và các thể..."Quảng cáo
Đề bài Trong cuốn Trò truyện với các bạn làm thơ trẻ, thi sĩ Xuân Diệu đã khẳng định: “Sáng tác thơ là một việc do cá nhân thi sĩ làm, một thứ sản xuất đặc biệt và các thể. Anh phải đi sâu vào tâm hồn cá biệt của anh đế nói cái to tát của xã hội, cái tốt đẹp của chế độ, để tránh cái khô khan, nhạt nhẽo, anh phải có cá tính, anh phải trau dồi cái độc đáo mà công chúng rất đòi hỏi. Nhưng đồng thời, anh phải đấu tranh để cái việc tự sáng tạo ấy không trở thành anh hùng chủ nghĩa”." Suy nghĩ của anh/chị về ý kiến trên.Lời giải chi tiết YÊU CẦU 1. Hiểu đúng ý kiến của nhà thơ Xuân Diệu: Sáng tác thơ nói riêng và văn học nghệ thuật nói chung rất cần phải sáng tạo, tức là sản sinh ra cái mới mẻ, độc đáo, có giá trị thẩm mĩ. Tuy vậy, cái mới, cái lạ chỉ được coi là sự sáng tạo khi nó phù hợp với thị hiếu thẩm mĩ của quần chúng và họ có thể cảm nhận được. Những cái mới lạ nhưng bí hiểm không được coi là sự sáng tạo chân chính.Chỉ khi nào nhà thơ đáp ứng được đòi hỏi đó, tác phẩm mới có giá trị, mới được công chúng yêu thích.Nói một cách ngắn gọn, qua ý kiến nêu ở đề bài, Xuân Diệu đòi hỏi nhà thơ phải có phong cách nổi bật, tức là phải có nét riêng biệt, mới lạ thể hiện trong tác phẩm của mình.2. Chọn lọc một số bài thơ tiêu biểu, phân tích để nêu bật được những sáng tạo độc đáo của các tác giả về cả nội dung và nghệ thuật. (Có thể chọn những bài thơ có một số nét tương đồng và phân tích những bài thơ này để thấy được sự sáng tạo độc đáo của từng cây bút Chẳng hạn có thể phân tích một số bài thơ cùng viết về người chiến sĩ trong kháng chiến chống Pháp như Tây Tiến của Quang Dũng, Nhớ của Hồng nguyên, Đồng chí của Chính Hữu để thấy được vẻ đẹp riêng của mỗi bài).BÀI LÀM Tâm hồn con người là cả một thế giới phong phú. Thơ là sản phẩm của tâm hồn, nên nó mang lắm điều kì diệu. Sáng tác thơ là một công việc đặc biệt, ở mỗi bài thơ, vai trò cá nhân người thi sĩ rất lớn. Làm thơ, đòi hỏi nhà thơ phải xác định cho được cái tôi của mình. Điều này đã được nhiều nhà thơ khẳng định. Chính Xuân Diệu trong cuốn trò chuyện với các bạn làm thơ trẻ đã nhấn mạnh:“Sáng tác thơ là một việc do cá nhân thi sĩ làm, một thứ sản xuất đặc biệt và các thể. Anh phải đi sâu vào tâm hồn cá biệt của anh đế nói cái to tát của xã hội, cái tốt đẹp của chế độ, để tránh cái khô khan, nhạt nhẽo, anh phải có cá tính, anh phải trau dồi cái độc đáo mà công chúng rất đòi hỏi. Nhưng đồng thời, anh phải đấu tranh để cái việc tự sáng tạo ấy không trở thành anh hùng chủ nghĩa”. Trong cuộc sống, không phải ai cũng làm được thơ mặc dù trong mỗi con người mà tạo hoá sinh ra đều có chất thi sĩ. Làm thơ đã khó, làm thơ hay lại càng khó hơn. Ngay ở những nhà thơ lớn, không phải bài nào cũng hay. Bởi thơ là một sáng tạo rất “đặc biệt”, rất “cá thể”.Thơ là sản phẩm của tâm hồn. Nói cho cụ thể hơn, thơ là con đỏ của “những trạng thái tâm hồn”. Ngay điều đó so với quá trình tạo ra các sản phẩm khác, nó đã đặc biệt lắm rồi. Mỗi tâm hồn là một vương quốc riêng, đầy bí ẩn, tuy giữa những tâm hồn có những tàn sóng giao thoa nhau. Chính vì thế nên thơ không thể là sự “cộng tác” của những tâm hồn, cho dù là “những tâm hồn đồng điệu”. Nó là “một việc do cá nhân thi sĩ làm”. Có thể trong một phút rung động, một trạng thái khác thường, tràn đầy cảm xúc của thi sĩ, thế là thơ ca ra đời. Phút rung động ấy ở nhà thơ này không giống nhà thơ khác. Nếu nhà thơ để giây phút ấy qua đi, thì khó có thể tìm thấy nó ở những thời điểm khác. Trong lĩnh vực văn học nghệ thuật nói chung và thơ ca nói riêng, cá nhân người nghệ sĩ có vai trò quyết định. Một tác phẩm xuất sắc là kết quả sáng tạo của một thi sĩ, ra đời trong hoàn cảnh lịch sử nhất định, không có sự trùng lặp. Điều đó giúp chúng ta cắt nghĩa lại sao cho đến bây giờ chế độ tốt đẹp của chúng ta vẫn chưa sản sinh ra được một Nguyễn Du, một Truyện Kiều. Làm thơ và cả một quá trình lao động nghệ thuật nặng nhọc và lâu bền. Nhưng theo tôi, đấy cũng chỉ là một trong những yếu tố" tạo nên “sức nặng” cho bài thơ. Điều quan trọng hơn có lẽ phải kể đến tài năng cá nhân, đôi khi do bẩm sinh, của người nghệ sĩ. Bông hồng vàng của Pauxlôpxki có cái lóng lánh sắc vàng của những vảy vàng góp nhật bàn tay lao động, bằng sự miệt mài, bằng nghị lực phi thường. Nhưng thật là thiếu sót, nếu chúng ta không cảm nhận được ở đó cái duyên dáng rất riêng của bàn tay sàng sẩy. Tôi nghĩ, chính cái khác biệt, cái riêng lẻ là phần tạo nên giá trị của Bông hồng vàng, làm cho chúng ta luôn nhớ Pauxtôpxki.Ta là một, là riêng, là duy nhất Không có chỉ bè bạn nổi cùng ta. vừa có cái ngạo nghễ, cực đoan của một nhà thơ trẻ sớm được xã hội thừa nhận, song vừa là sự khẳng định cái cá biệt, độc đáo - một yêu cầu không thể (hiếu được của quá trình sáng tạo nghệ thuật, nhất là thơ ca.Nhà thơ phải có cá tính, có sự độc đáo. Những phẩm chất đó sẽ khắc chạm thơ anh vào tâm trí người đọc, khẳng định sự tồn lại của tác phẩm nghệ thuật. Thơ vốn cần có cá tính, cá tính này có giá trị thẩm mĩ, để thông qua tâm hồn nhà thơ nói lên những điều mọi người cùng trăn trở, lo toan. Lời tâm sự của Xuân Diệu thật đúng đắn cả về lí luận cũng như trên thực tế sáng tác. Lời tâm sự ấy rút ra từ chính cuộc đời làm thơ, sống hết mình với thơ của Xuân Diệu và nhớ đến những vần thơ bỏng cháy yêu thương rất Xuân Diệu: Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!Hãy đập vào tim anh. Thiên tài là ở đó. Khi ấy những bài thơ của riêng anh sẽ ra đời. Đó cũng chính là bài thơ của mọi người, bài thơ thơ nhất.Trần Thị Ngọc Hoa (Trường THPT chuyên Phan Bội Châu - Nghệ An - Bài đoạt giải nhì) ufa999.cc
Quảng cáo
Group 2K8 ôn Thi ĐGNL & ĐGTD Miễn Phí |